Lúc trước, khi ở phủ Tấn Vương, vì ứng phó với lão hoàng đế kia mà bày ra một ván cờ chữ hiếu, nàng và Triệu Tôn từng tập một số ngôn ngữ khẩu hình đơn giản, hơn nữa, sau này hai người bọn họ còn trải qua thời gian ở chung ăn ý với nhau, tuy không thể diễn đạt hoàn toàn chuẩn xác những ngôn ngữ phức tạp nhưng một số câu từ đơn giản thì không có vấn đề gì.
Đối với Ô Nhân Tiêu Tiêu mà nói, tình cảm đối với Triệu Tôn là một thứ tình yêu đơn phương mãi mãi vô vọng, trong khi đó, sự ăn ý và tín nhiệm giữa Triệu Tôn và Hạ Sơ Thất lại là thứ mà người ngoài không thể chen vào, đây mới là thành lũy chắc chắn nhất cho tình yêu của bọn họ.
Bất luận ngoài kia gió mưa ra sao
Nàng tin tưởng hắn, mà hắn cũng thế
Đây là điều mà ô Nhân Tiếu Tiếu không thể giải thích nổi.
Lúc trước khi nàng ta ở phòng khách, mặc dù ngồi ngay cạnh hai người bọn họ nhưng nàng ta không thấy bọn họ tiếp xúc gì với nhau, thậm chí gần như từ đầu tới cuối hai người bọn họ chỉ có oán trách đối phương, điều này không thể giả được
Nhưng bọn họ dường như dù oán trách đối phương thế nào cũng vẫn có một điểm mấu chốt
Đó chính là không rời xa, cũng không vứt bỏ, mặc dù đối phương có nhiều điểm không tốt, nhưng đó là chuyện của bọn họ, không liên quan tới người khác
Nghĩ đến tâm tự mê luyến của mình đối với Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482376/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.