ô Nhân Tiêu Tiêu thấy nàng như vậy thì lúng túng, tay chân cũng không biết phải đặt đâu cho đúng: “Sơ Thất, chúng ta quen nhau lâu rồi, không cần khách khí như vậy đâu, ta ngồi thôi là được rồi.”
“Công chúa, sao người lại nói như vậy chứ? Nói vậy là đang khách khí với ta đó.” Hạ Sơ Thất cười thản nhiên như không, nói, “Mấy ngày qua người ở viện Yến Tần hẳn cũng cảm thấy bí bách lắm rồi phải không? Hôm nay người và Tần Vương đến chỗ của ta thì đừng xa lạ với ta như vậy
Vừa nãy ta cũng luống cuống đến mức quên mất, cho người tới đây hát mấy khúc cho thư giãn tâm tình một chút.”
ô Nhân Tiêu Tiêu không biết nàng muốn làm gì, nhưng khách tùy theo chủ, tất nhiên không nên nói từ chối, đành khẽ cười nói cảm ơn
Mà Triệu Tôn lại như cao tăng ngồi thiền, không nói lời nào, chỉ lẳng lặng uống trà, dáng người cao quý lạnh lùng tựa như trăng xa núi cao, mặc dù hắn ngồi ngay đó nhưng dường như cũng cách xa tới vạn dặm.
Những gia đình huân quý như phủ Ngụy quốc công, trong phủ đều nuôi rất nhiều nhạc kỹ chuyên ca múa để giải trí, dùng trong mỗi tiết hay khi có yến hội
Tinh Lam ra ngoài không lâu thì dẫn tới một đám các thiếu nữ xinh đẹp, eo thon ngực lớn
Vừa vào phòng khách đã hành lễ liên tục, sau đó ai đàn thì đàn, ai ca thì ca, ai múa thì múa, khiến phòng khách chất như nêm cối, tiếng hát tiếng đàn vang vọng mãi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482374/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.