Không biết nói những lời vòng vèo kia.”
Triệu Tôn hững hờ nhìn y, không nói gì
Trần Đại Ngưu liếc nhìn hắn, rồi lại hừ một tiếng: “Thôi vậy, hôm nay ít ra vợ ta cũng lên chính
Còn cô công chúa gì đó, đến thì đến đi, ông đây xem như nuôi thêm một người nhàn rỗi trong phủ, không so đo thêm nữa.” Triệu Tôn nhếch môi, muốn cười nhưng lại không cười
Hắn nhìn xung quanh, không thầy Nguyễn Hữu, lúc tảo triều cũng không thấy hắn ta đâu, Triệu Tồn khẽ cau mày.
“Sao điện hạ không nói gì?”
Một mình Trần Đại Ngưu nói chuyện thấy hơi mất hứng, không nhịn được bèn lẩm bẩm.
Triệu Tôn nhìn y chằm chằm, nhàn nhạt lên tiếng: “Đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, thê thiếp vây quanh là lễ nghi từ xưa, cũng là bản sắc nam nhi, hầu gia không thấy các vương công quý tộc trong kinh, ai nấy đều phong lưu chốn trạch viện ư? Vì sao ngươi thà chọc giận bệ hạ chứ không không muốn lấy Văn Giai công chúa?”
Trần Đại Ngưu nhìn hắn, thấy hơi giật mình.
Y cau mày, nghĩ ngợi một lát rồi thở dài, “Chẳng phải ta đã nói rồi u, ta là người cục mịch
Dưới quê ta nghèo, làm gì có thể cưới nhiều vợ như thế? Một người là đủ rồi
Nếu cưới nhiều, trong nhà còn đủ gạo mà ăn ư? Ta nói là vì không nuôi nổi, ngài tin không?”
Triệu Tôn thấy y nói chân thật, trong lòng thoáng bứt rứt khó chịu
Trần Đại Ngưu nhướng mày, thở dài, đột nhiên lại cao giọng, “Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482343/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.