“Là thái hậu.”
Trên đầu, đột nhiên truyền tới giọng nói hờ hững của Triệu Miên Trạch
Hạ Sơ Thất hơi sững sờ, sau mới phản ứng kịp hắn ta đang nói tới người đánh đàn
Nghĩ tới Đông Phương A Mộc Nhĩ, nàng nhướng mày, liếc Triệu Miên Trạch, chế giễu: “Sao ngươi biết? Ài, xem ra quan hệ của người và Thái hậu không đơn giản nhỉ?” Ý tứ trong lời nói của nàng không rõ, rất kỳ quặc
Triệu Miên Trạch hơi sững sờ, cầm sách vỗ nàng một cái, cười.
“Rất khó giải thích với người mù âm nhạc như nàng.”
Mù âm nhạc? Hạ Sơ Thất cũng đồng ý rằng mình không biết gì
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Triệu Miên Trạch, nàng đột nhiên nổi hứng, gối đầu cười mỉm nói, “Ta hỏi ngươi, A Mộc Nhĩ xinh như vậy, ngươi không..
à, nảy sinh ý nghĩ bất kính gì à?” Người bình thường sẽ không hỏi những vấn đề đó
Không nói tới đại nghịch bất đạo, chỉ nói tới luân lý thôi là cũng đã không tha thứ được rồi
Nhìn đôi mắt rừng rực vẻ “tò mò” của nàng, Triệu Miên Trạch cau mày lại
“Chẳng trách...” “Chẳng trách cái gì?” Hạ Sơ Thất khó hiểu.
“Lẽ nào nàng yêu Triệu Tôn mà không để ý tới điều gì sao? Trong đầu nàng không có luân thường đạo lý à? A Mộc Nhĩ là thê tử của phụ vương ta, ta nào dám nảy sinh ý nghĩ như vậy?”
Hạ Sơ Thất bị hắn ta chẹn họng.
Tuy nàng không có tư tưởng tam cương ngũ thường đó của vương triều phong kiến, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482326/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.