Nếu nàng ta hối cải thì tha cho nàng ta con đường sống?”
“Thiện Nhi!” Hồng Thái để nhìn bà ta, thấy bà ta ngậm miệng không nói mới lại nhìn về phía Hạ Sơ Thất, lạnh lùng nói, “Hạ Sở, trẫm đã cho người rất nhiều cơ hội, là người không chịu hối cải
Vốn dĩ ngươi có thể an phận mà sống những người lại không thích, nếu đã một lòng muốn tìm đến cái chết, vậy trẫm cũng không tiếp tục tha cho ngươi nữa.”
Nhìn vào ánh mắt sắc bén của ông ta, Hạ Sơ Thất thần kinh sợ
Nàng đột nhiên cảm thấy, trong số những người này, có lẽ chỉ có lão hoàng đế tại thính mắt tinh này thật sự biết nàng muốn làm gì thôi
Vậy nên, ông ta mới kiên quyết muốn trừ khử nàng như vậy
Cười lạnh một tiếng, nàng nhìn thẳng mắt ông ta, “Chết có gì sợ? Nhưng trước khi chết cũng phải cho ta một lý do chứ? Vô duyên vô cớ giết người, sẽ không thể ngăn được miệng thiên hạ đâu
Huống hồ chẳng phải bệ hạ thích lấy đức phục người nhất hay sao?”
Hồng Thái Để do dự, “Vô liêm sỉ, dám khích tướng trẫm?”
“Dân nữ không dám, sự thật mà thôi.” Hồng Thái Đế liếc mắt, cười lạnh, “Ngươi rõ hơn bất cứ ai vì sao trẫm phải giết ngươi.” Nói rồi ông ta nhìn về phía hai ma ma đang run rẩy, “Còn không ra tay?”
“Da!”
Ma ma vừa hành động, trong chính điện đã vang lên tiếng khóc
“Bệ hạ, tha cho Thất tiểu thư đi.” “Nương nương, tha cho Thất tiểu thư đi, nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482264/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.