Hai năm trước, hình như còn từng nói chuyện?” “Không, không phải!” Lộng Cầm vội vàng trả lời, do dự một lát, lại liếc nhìn nàng một cái, “Thất tiểu thư, ta là nha đầu của hồi môn của phủ Ngụy quốc công..
Ở phủ quốc công, ta đã quen thân với Thất tiểu thư, Thất tiểu thư..
vì sao lại không nhớ rõ nô tỳ?”
Trong lòng Hạ Sơ Thất nổi sóng
Đúng thế, Lộng Cầm là nha đầu của hồi môn của Hạ Vấn Thu
Thế nên nàng ta hẳn là người cũ trong phủ Ngụy quốc công mới đúng chứ nhỉ? Nàng hơi híp mắt, một đoạn ký ức giống như một thước phim ngắn tràn vào trong đầu
Trong một căn phòng tràn ngập tơ lụa màu đỏ thẫm, trong tiếng thở dốc hổn hển của nam nữ, một nha đầu canh giữ ngoài cửa liều mạng ôm chặt nàng không cho nàng đi vào, cũng không dám lên tiếng..
Một gương mặt trái xoan giống hệt như thể cùng hợp lại làm một với nha đầu kia.
Nàng cười như không cười, “Lộng Cầm cô nương tới tìm ta có việc gì sao?” Lộng Cầm cúi đầu, đôi tay xoắn chặt vào nhau ở trước người, cung kính trả lời, “Có..
có một số việc..
hoàng thái tôn bảo ta tới đây mời..
mời Thất tiểu thư tới viện Trạch Thu một chuyến.” Lòng thấy lạ, máu trong người Hạ Sơ Thất đều sôi trào
Nhưng ánh mắt nàng chỉ hơi lóe lên, gương mặt vẫn không bày tỏ cảm xúc gì
“Viện Trạch Thu ư? Muốn ta tới đó làm gì?”
Lộng Cầm cắn môi, ngẩng phắt đầu lên, thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482246/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.