Suy nghĩ một hồi lâu, nàng bỗng xoay người sang, khoác cánh tay lên trên cổ y, chậm rãi đưa mặt tới, hôn lên cằm y
“Hầu gia, chàng đừng có tức giận thiếp, thiếp chỉ bất an trong lòng mà thôi.” Đây là lần đầu tiên nàng chủ động thân mật cùng y như vậy
Giọng nói nàng run run, mang theo vẻ muốn yêu nhưng không dám yêu cầu, lại thêm một tia xấu hổ, cũng nhiều hơn một tia quyến rũ
Cổ họng Trần Đại Ngưu siết chặt, nhìn người vợ đẹp gần trong gang tấc, trong phút chốc thân thể, đã căng lên, dưới tiếng thở dài khẽ khàng và nụ hôn nhẹ nhàng ấm áp của nàng, trở tay ôm nàng thật chặt
“Vợ à, là ta không đúng, đã nặng lời với nàng.” “Rốt cuộc là chàng đang giấu thiếp chuyện gì?” Nàng cúi thấp đầu xuống hỏi, bờ môi êm ái hôn khắp khuôn mặt của y, lớp da mịn màng mỏng manh ma sát vào đôi môi của y, mãi cho đến khi hai đối mối quấn chặt lấy nhau, hai thân thể áp sát vào nhau mà dâng lên sóng tình, nàng có thể nghe thấy rõ ràng tiếng hít thở nặng nề của y, nhưng y vẫn lắc đầu, hàm hô mà nói một chữ “không”
Xem ra, với y mà nói, nàng vẫn mãi chỉ là một người ngoài mà thôi
Suy nghĩ như vậy khiến sóng tình đang sôi trào trong người nàng dân tiêu biến
“Vâng, không có gì là tốt rồi
Hầu gia, đi ngủ thôi!” Vừa mới như tình mật ý, giờ lại lạnh lùng như vậy
Không chỉ có động tác mà cả giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482224/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.