Đại quân lại một lần nữa lên đường
Thiểu nên thịt chân không cưỡi ngựa, cậu ta cực kỳ yêu quý mà chỉnh sửa chiếc lồng chim trên người con ngựa đen, rồi lại yêu thương vuốt ve nó, khập khiễng đi theo sau lưng Trần Đại Ngưu
Bên cạnh hắn, người phụ nữ mặt rỗ và người đàn ông mặt đen đi theo
Ánh mắt Trần Đại Ngưu liếc ba người bọn họ, rất nhiều lời muốn nói dâng lên cổ họng, nhưng y vẫn không nói gì, chỉ đi chậm lại.
Kịch vui trên đường đã kết thúc.
Nhưng dân chúng chỉ cảm thấy việc này quái dị, vẫn còn đang nghị luận sôi nổi
“Ồ! Định An hầu này quả nhiên là gần gũi với dân chúng...”
“Đúng vậy, thằng nhóc kia thật là may mắn.”
“Như thế này cũng được sao? Ai mà ngờ được chứ, liệu có thể nhận được bạc hay không?”
Chăm chú nhìn đoàn người đi xa, trong đám đông chen chúc có hai người đàn ông đội mũ rộng vành, mặc quần áo vải thô liếc nhau rồi khẽ gật đầu
Một người đề thấp vành mũ, nhanh chóng đi vào trong con ngõ nhỏ nơi đầu phố, người kia tiếp tục đi theo đoàn người
Người đàn ông đội mũ rộng vành đẩy cánh cửa sân cũ kĩ, bên trong có mấy người đàn ông cao lớn đang đi tới đi lui, người nào cũng cầm vũ khí trên tay, xem ra cũng không phải dân chúng bình
thường.
Gã lách mình vào bên trong, chắp tay vái vào người đang ngồi.
“Tào thiên hộ, đã tìm được người!” Chờ tới khi gã kể lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482222/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.