Nàng sợ hãi kêu lên một tiếng, trái tim co rụt lại
Mười hai canh giờ, nàng và Triệu Thập Cửu cứ ngồi như thế thôi? Vì sao thời gian lại trôi qua nhanh như vậy? Hấp háy mắt, nàng vô lực nhìn khuôn mặt thâm trầm của Triệu Tôn, “Triệu Thập Cửu, chàng nói chết đói và bị luộc chết, kiểu nào đáng sợ hơn? Hay là, hai người chúng ta..
Đổi một kiểu chết khác, để có thể nhẹ nhõm hơn một chút?”
“A Thất thích chết thế nào?”
Đón nhận đôi mắt như ngọn lửa của hắn, lại nhìn nụ cười nhẹ nơi khóe môi của hắn, Hạ Sơ Thất tất nhiên là hiểu được ý của hắn là thế nào
Trái tim nàng đập “bịch bịch”, nàng đột nhiên thở dài yếu ớt một hơi.
Đây quả thật là một người khiến cho người khác bó tay
Cho dù có trải qua thời gian bao lâu, nàng vẫn không có cách nào ngăn cản được ánh mắt chăm chú đó của Triệu Thập Cửu, chỉ cần hắn nhìn như thể là trái tim nàng lại nóng bỏng một cách dị thường.
Trước kia nàng chờ mong mối quan hệ với Triệu Thập Cửu tiến lên một bước.
Vốn tưởng rằng chờ khi đạt được nguyện vọng thì sẽ không còn chờ mong nữa.
Nhưng hôm nay nàng mới nhận ra, chuyện này mình đã bị nghiện rồi.
Từng lần từng lần một, lại tiếp tục chờ mong một lần nữa.
Nàng cong đôi môi nhợt nhạt lên, quay mặt sang áp vào mặt hắn, lông mi thật dài chạm vào khuôn mặt của hắn, nháy một cái, lại nháy một cái, nàng mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482200/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.