Lâu như vậy mà còn chưa được uống nước, lại trải qua nhiều chuyện kinh tâm động phách như thế, giờ nghe nói trong rượu không có độc, mỗi người đều nóng nảy không muốn đợi, mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào bầu đá kia.
Triệu Tôn nhíu mày, cuối cùng gật đầu.
“Giả giả thật thật, thật thật giả giả
Nếu đã quá khát rồi, muốn uống thì cứ uống thôi
Nếu có thể nhịn được thì hãy nhịn.” “Vâng ạ.” Mọi người vui vẻ cầm chén đá trên bàn lên, vục vào trong bầu đá uống từng chén một
Bầu rượu kia rất lớn, đáy gắn chặt vào với mặt bàn, không thể di động, nhưng ở chân bầu rượu có một cái vòi, rót rượu vô cùng thuận tiện.
“Sảng khoái! Rượu ngon.”
Rượu càng uống càng thơm, rượu này cũng là mỹ vị
Mở nắp bầu rượu ra, cả phòng tràn ngập mùi hương, thật sự có thể khơi gợi ham muốn của người ta
Có người uống vào rồi, không nhịn được mà tấm tắc khen ngợi
“Người thiết kế lăng mộ này thật đúng là đại tài.”
“Đúng thế, thứ tinh xảo như thế này mà cũng có thể nghĩ ra.”
Rất nhanh, bầu rượu đã cạn trơ đáy
Quả nhiên giống như lời người kia nói, trong âm thanh “kẽo cà kẽo kẹt” chói tai, cửa đá ở bên kia bờ hồ liền mở ra
Nhưng mà, người bên này muốn đi qua, phá giải phòng kinh, vẫn nhất định phải đi qua bên trên cái hồ đầy máu độc tươi kia.
“Điện hạ, thuộc hạ đi thử trước.” Trần Cảnh đột nhiên lên tiếng.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482186/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.