“Nếu ta đoán không lầm, cơ quan của phòng hưu đã khôi phục rồi.”
“Cơ quan khôi phục ư?”
“Cơ quan ở phòng sinh khởi động, lúc mặt đất hạ xuống, cũng kéo cơ quan ở phòng hưu, làm cho cơ quan vốn dĩ đã bị phá hỏng đó đồng thời khôi phục lại.”
“Móa nó! Còn có thứ đồ tinh xảo đến mức đó sao?”
Hạ Sơ Thất lúc này đã phục sát đất người thiết kế ra cơ quan lăng mộ này rồi, nàng thật sự rất muốn biết, rốt cuộc là nhân vật tài ba nào mới có thể thiết kế được một công trình với hệ thống cơ quan khổng lồ thể này.
“Thế giờ phải làm sao?”
Triệu Tôn nhíu mi, chỉ lạnh lùng nói một chữ.
“Xông.”
Đúng thế, chẳng phải là đầm rồng hang hổ còn có thể vào sao? Biết đâu vượt qua tấm phòng, còn có thể lấy được “Kim Triện Ngọc Hàm”, còn lấy được vàng bạc châu báu, tại sao lại không được chứ? Nàng là người lạc quan, nghĩ đến đây liền vui vẻ lên
Ăn uống no đủ, xắn tay áo, chuẩn bị chơi lớn một trận, đột nhiên lại nghe Đông Phương Thanh Huyền vẫn luôn trầm mặc hồi lẩu nói, “Thất tiểu thư, nàng xem trên vách đá kia viết gì thế?”
Hạ Sơ Thất kỳ quái nhìn theo, thấy vách đá mà Đông Phương Thanh Huyền chỉ có khắc chữ
Càng khiến nàng kinh ngạc hơn là vẫn là thể phiên âm như trước
Chỉ có điều nhìn thì thấy mặt chữ hơi cũ
“Cơ quan khởi động lần thứ hai, ngoài việc phải xông qua tác phòng thì không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482184/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.