Ba ngày sau, Hạ Sơ Thất đi theo nhóm Cẩm Y Vệ của Đông Phương Thanh Huyền, bọn họ tranh thủ lên đường, cuối cùng cũng sắp tiến vào vùng núi Ấm Sơn
Những ngày qua tuyết rơi cực kỳ lớn, theo Lạp Cổ Lạp, người cực kỳ am hiểu địa hình nơi này nói, từ lúc y sinh ra đến giờ chưa bao giờ gặp qua đợt tuyết nào lớn như thế
Lạp Cổ Lạp đề nghị nghỉ ngơi một đêm trước rồi hãy vào m Sơn
Nhưng đối với Hạ Sơ Thất, đừng nói là đổ tuyết, cho dù là mưa đao cũng chẳng thể nào ngăn cản được bước chân của nàng
Triệu Tôn là một cục nam châm, nơi nào có hắn, dù nàng có liều mạng cũng phải xông lên phía trước
Lòng nàng nóng như lửa đốt, khóe môi mọc mụn nước
“Uống chút nước đã.” Đông Phương Thanh Huyền cười nhẹ, đưa túi nước qua cho nàng
Nàng mím môi cười, “Cảm ơn nhé yêu nghiệt.” “Bổn tọa không thích cách gọi này.” Trên khuôn mặt xinh đẹp như hoa của Đông Phương Thanh Huyền tỏa ra một chút khí lạnh.
“Không sao, ta thích là được
Dù sao tên do ta gọi, ngươi cứ nghe theo là được.” Hạ Sơ Thất uống một ngụm nước, cười nheo mắt nhìn hắn ta, chỉ cảm thấy da tên này trắng thật, không hề có một chút tì vết nào, quả đúng là tuyệt mỹ vô song, “Ông trời không công bằng, sao lại sinh người ra đẹp như vậy, mà lại sinh ta ra thô to xù xì như đàn ông thế này?” Đông Phương Thanh Huyền cười khẽ, “Thật ra bổn tọa cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482164/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.