Trưởng quân trinh sát ra khỏi chỗ, ôm quyền bẩm báo, “Điện hạ, nhận được báo cáo rằng bởi vì Cáp Tát Nhĩ tháo chạy từ Vĩnh Ninh về Đại Ninh, giờ đây lại giằng co với người ở Đại Ninh, vua Bắc Địch tin lời xàm ngôn của Lục vương Bắc Địch Ba Căn, cho rằng, có quan hệ lén lút với người nên hôm nay hạ chỉ triệu Cáp Tát Nhĩ về Cáp Lạp Hòa Lâm.” Mọi người xôn xao, cảm thán không thôi.
“Điện hạ, Cáp Tát Nhĩ vừa đi, lòng quận Bắc Địch ắt loạn, đây chính là thời cơ tiến công tốt.” Hạ Sơ Thất nghe thấy thế, trong lòng dở khóc dở cười. Xem ra kế phản gián của Triệu Thập Cửu thật sự có hiệu quả rồi, từ xưa để vương luôn có lòng ngờ vực, càng là hoàng tử có năng lực thì càng bị kiêng kị, huống hồ Cáp Tát Nhĩ còn là hoàng thái tử nữa? Triệu Tôn nói, từ sau khi Cáp Tát Nhí lên ngôi hoàng thái tử, sự giằng co giữa các phe cánh trong nội bộ Bắc Địch không hề dừng lại. Giờ đây triệu Cáp Tát Nhĩ về trước khi trận chiến diễn ra, chẳng qua cũng chỉ là kết quả của cuộc giằng co giữa các phe cánh. Chỉ tiếc cho Cáp Tát Nhĩ, có thể thành công ngăn cản Triệu Tôn hơn hai tháng, nhưng lại không thể ngăn được một đạo thánh chỉ. Quả nhiên, người có tài đều không chết trong tay địch mà lại chết trong tay phe mình.
“Điện hạ, hạ lệnh xuất binh thôi.”
“Lý tướng quân, cần gì phải xuất tinh ngay bây giờ? Chi bằng đợi Cáp Tát Nhĩ rời đi, đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482101/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.