Trong lòng Hạ Vấn Thu thấy lạnh lẽo, níu lấy cánh tay của hắn, dựa vào nằm sấp lên lồng ngực của hắn, nghe tiếng tim đập thình thịch của hắn, lời chất vấn đã đến bên miệng nhưng lại biến thành một cầu than thở, “Miền Trạch, nếu không phải ban đầu thiếp cứu chàng, chàng sẽ không yêu thiếp đúng không?” Chiêu này luôn có hiệu quả, Triệu Miên Trạch mở mắt nhìn nàng ta, giơ cánh tay ra ôm lấy nàng ta, dùng lòng bàn tay vỗ về cái lưng trần của nàng ta, “Đừng suy nghĩ lung tung, ta sẽ đối xử tốt với nàng.” “Miên Trạch, thiếp muốn làm chính thê của chàng.” Con tim nàng ta vẫn đang đập điên cuồng, dù biết không nên đề xuất yêu cầu vào lúc này, nhưng nàng ta vẫn nói ra.
Triệu Miền Trạch khựng lại, cúi đầu xuống nhìn nàng ta, “Thu Nhi, nàng biết mà.”
Lại là cái cớ này! Hạ Vấn Thu khịt mũi, giọng nói nghẹn ngào, “Vì sao nhất định phải là nàng ta? Bây giờ nàng ta không thể đi theo chàng nữa, nàng ta đã là nữ nhân của Thập Cửu hoàng thúc của chàng rồi. Chẳng lẽ vị trí chính thể cứ để trống như thế ư, cho dù chàng đăng ngôi... hoàng đế, vẫn sẽ để trong ngôi hoàng hậu ư? Um...”
Nàng ta vẫn còn chưa nói xong, Triệu Miên Trạch đã bịt miệng nàng ta lại, “Những lời này không được nói lung tung.” Thấy nàng ta trợn mắt gật đầu, Triệu Miên Trạch mới từ từ buông nàng ta ra, nói một câu không liên quan lắm, “Thu Thi, trước đây nàng sẽ không nói như thế, sao bây giờ lại thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482076/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.