“Trên tay con, bị... bị sao thế?”
Hạ Sơ Thất ngại ngùng rút tay về, vừa nhìn xuống cũng thấy sửng sốt, “Ối, nương nương không nói con cũng không chú ý đến, con...” Nàng vội vàng đặt cuốc đất xuống, ngẩng đầu lên, hốt hoảng nhìn Trương hoàng hậu, “Sao trên tay lại nổi nhiều nhọt đỏ thế?”
“Cảnh Nghi, mặt của con...” Trương hoàng hậu hít một ngụm khí, lùi về sau một bước.
“Mặt? Mặt con cũng có ư?” Hạ Sơ Thất không quan tâm đến bùn đất dính trên tay, nhanh chóng sờ lên mặt mình, rồi nhìn tay mình, vẻ mặt khiếp đảm và hoảng loạn, “Chẳng lẽ là... đậu mùa?” Đậu mùa là cách nói khác của “thiên hoa”. Vì thế, khi Hạ Sơ Thất ra khỏi cung Khôn Ninh, tuy không chẩn đoán chính xác, nhưng Trương hoàng hậu vẫn sợ hãi, dặn dò hai ngày này nàng đừng ra ngoài, phải kiểm tra thật kĩ càng. Mọc đậu mùa là chuyện lớn, không được qua loa. Hạ Sơ Thất vâng lời đồng ý, nhưng trong lòng lại cười như điên.
Tối hôm qua nàng tắm thuốc không hề uổng công tí nào, phản ứng dị ứng sinh lí này, nàng vốn để dành cho Trương hoàng hậu nhìn thấy. Nếu không bị thiên hoa, sao nàng có thể “cách ly” với người khác chứ? Sao có thể giấu giếm rời khỏi kinh sự, “lén lút” đi với Triệu Tôn được?
Được Trương hoàng hậu dặn dò, khi bước ra cung Khôn Ninh lên xe ngựa, trên đầu nàng có đội một chiếc mũ sa che hết khuôn mặt. Xe ngựa đi qua Trung Hữu Môn, đang định xuất cung thì “hí” một tiếng dừng lại. Tư duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482064/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.