Nàng nửa nói đùa, nửa đe dọa, cố ý làm Đông Phương Thanh Huyền khó chịu, nhưng không ngờ là nói hơn nửa ngày mà hắn ta cũng chẳng đáp lại một câu, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái. Nàng mím môi, nhìn sang, chỉ thấy sắc mặt Đông Phương Thanh Huyền đẩy quái dị, dường như tâm tình cũng không tốt lắm. “Sao hả, biết sợ rồi à?” Nhìn vào đôi mắt sáng rực của nàng, Đông Phương Thanh Huyền cười khổ. “Thất tiểu thư nói phải lắm. Cọc hôn nhân này, bổn tọa cũng không đồng ý.”
Hắn ta cũng không đồng ý ư? Hạ Sơ Thất cẩn thận suy nghĩ, thấy thế cũng có lý. Đại mỹ nhân của Đông Phương gia cơ mà, từ thái tử phi hạ xuống thành trắc phi của Tấn vương, rõ ràng là một cọc mua bán lỗ nặng, người biết tính toán đều sẽ không đồng ý chuyện này. Nhưng tại sao nhà bọn họ lại ra sức đấy hôn sự này chứ?
“A Mộc Nhĩ, muội ấy...” Đông Phương Thanh Huyền suy tư cả buổi, gương mặt tuấn mỹ cứng đờ, “Từ nhỏ muội ấy đã có tình cảm sâu sắc với Tấn vương, lần này lại khăng khăng cố chấp, không ai ngăn được. Tình nguyện làm trắc phi, dù là làm thị thiếp cũng muốn vào phủ Tấn vương, bổn tọa làm ca ca thì có thể làm gì được chứ?”
Hạ Sơ Thất hừ một tiếng, híp mắt, đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra mà “à” lên một tiếng. “Thì ra là thế, ta hiểu rồi.”
“Hiểu cái gì?” Đông Phương Thanh Huyền khẽ hỏi.
“Ban đầu khi ở huyện Thanh Cương thì người đã biết rõ thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482023/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.