Con người quả thực rất kỳ quái, dù nàng có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi nhưng nói tới nói lui lại chỉ là một đống râu ria, không hề có một câu hỏi nào đi vào trọng điểm cả. Cũng không tiện hỏi thẳng hắn rằng chuyện Đông Phương A Mộc Nhĩ vào phủ Tấn vương làm trắc phi đã giải quyết thế nào rồi, đã xong chưa.
Dường như Triệu Tôn cũng nhận ra tâm tình của nàng, thân mật xoa tóc nàng, thấp giọng nói: “Khâm Thiên Giám đã chọn ngày lành tháng tốt, qua hai ngày nữa sẽ tới quý phủ nạp thái.” Nạp thái vấn danh là một trong “sáu lễ” theo truyền thống, đại hôn của hoàng tử tất nhiên sẽ càng thêm long trọng hơn so với dân chúng bình thường. Nói cách khác, khi lễ nạp thái vấn danh bắt đầu thì đại hôn của nàng cũng bắt đầu bước vào giai đoạn đếm ngược. “Sao không nói gì thế, vui đến đần luôn rồi à?” Giọng điệu trêu tức trầm thấp của hắn khiến Hạ Sơ Thất xấu hổ đỏ cả mặt.
“Hừ, không biết xấu hổ. Ta còn chưa nghĩ xong chuyện có nên gả cho chàng không ấy.”
Triệu Tôn vỗ mặt nàng, nửa cười nửa không, “Tinh nghịch!”
Trợn trừng mắt với hắn, Hạ Sơ Thất thấy hơi bất đắc dĩ, cũng hơi ngượng ngùng. Theo lý mà nói thì nàng có một linh hồn thành thục, nhưng có lẽ vì tuổi tác của thân thể này còn nhỏ, ở trước mặt nàng thì Triệu Tôn lại biểu hiện như một ông chú lớn tuổi thế nên khiến nàng quên mất luôn tuổi tâm lý. Thế nên lần nào bị hắn đùa giỡn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482021/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.