Nghe hắn nói thể, bàn tay đang đánh cờ của Hồng Thái để run lên, con ngươi lóe sáng, giọng nói cũng trầm xuống, “Con luôn là người thông minh, giỏi việc vạch kế, còn trẫm thế nào, con cũng là người hiểu nhất. Giờ đây, chỉ có hai phụ tử chúng ta, trầm hỏi con một câu, con hãy trả lời thành thật.” Lão Hoàng đế khựng lại, ngữ điệu càng thêm nặng nề, “Cái chết của Thái tử, con không tham gia vào chứ?”
Triệu Tôn nhìn ông, vẻ mặt rất bình tĩnh, hắn nói, “Nhi thần dùng đầu mình đảm bảo, nhi thần quả thật không biết.” Hồng Thái để chần chừ, cuối cùng vẫn đánh quân cờ trong tay xuống, “Là ai?”
Triệu Tôn híp mắt lại, giọng nói hơi nặng nề, “Nhi thần không biết.”
Hồng Thái để hừ một tiếng, “Cái gì con cũng không biết, thể thì chắc con phải biết, con tính kể trẫm như thế, rốt cuộc là mang theo tâm tư gì chứ?” Triệu Tôn khẽ cau mày, hắn chưa kịp trả lời thì bên ngoài đã có thị vệ chạy vội vào thông báo, miệng cứ liên tục hô “không hay rồi”, Ninh Vương điện hạ dẫn theo người xông vào cấm cung, đã đi về hướng cung Càn Thanh rồi. Mặt Hồng Thái để trầm xuống, hất đổ bàn cờ, “Nó phản rồi!”
Triệu Tôn thong thả nắm quân cờ vào lòng bàn tay, hắn vẫn ngồi tại chỗ một cách rất bình tĩnh, yên lặng quan sát sắc mặt phức tạp của Hồng Thái để trả lời vấn đề lúc nãy của ông ta, “Phụ hoàng, họ lập mưu nhắm vào vị trí của người. Còn nhi thần lập mưu, chỉ vì một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481998/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.