“Yên tâm đi, bổn vương nói được là làm được. Rất nhanh là Miên Hoàn có thể nhận tổ quy tông.” Tam thấm nương vui đến phát khóc, không ngừng dập đầu tạ ơn, chỉ có Lan Đần là không có cảm giác gì, gãi gãi đầu rồi hỏi: “Ta nhận tổ quy tông xong, thì có thể cưới vợ được sao?” Triệu Tích đằng hắng một tiếng, rồi cùng với Triệu Giai liếc mắt nhìn nhau, cười nói: “Đương nhiên là có thể, đến lúc đó gặp vợ cháu, nếu như nàng không chịu nhận cháu thì cháu đến nói cho phụ vương của cháu, nói cho Hoàng gia gia của cháu. Nếu không, vợ cháu sẽ là người khác, có hiểu không?” Lan Đần “ổ” một tiếng, gật mạnh đầu. Đi vào chùa Tế Hà ở phía đông bắc kinh sư, trông thấy quy mô ngôi chùa hùng vĩ, khí khái phi phàm, Hạ Sơ Thất lại một lần nữa phát hiện ra rằng cử nhân thực sự càng kiêng kỵ quỷ thần hơn so với người hậu thế. Hầu như là đi đến nơi nào thì chùa chiền cũng đều nghi ngút khói hương, người đến người đi tấp nập.
Thịnh thế phồn hoa nhìn chùa chiền, loạn thế khói lửa nhìn dân sinh. Đúng là như thế! “Hai vị thí chủ, xin mời!” Một tiểu sa di tiến đến đón, thái độ cực kỳ cung kính và khiêm tốn.
“Đa tạ tiểu sư phụ!” Hạ Sơ Thất lễ phép nói lời cảm ơn, đi theo sự chỉ dẫn của tiểu sa di. Nàng vừa đi vừa nhìn về phía Triệu Tôn bên cạnh có biểu hiện rất bình thản ung dung và khuôn mặt lạnh lùng, cảm thấy tên này nếu như không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481967/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.