Giọng nói tức giận của nàng kết thúc trong vẻ mặt ngạc nhiên, nàng rơi vào trong lòng hắn, môi của hắn ép chặt xuống, chặn miệng nàng lại, quấn quýt mơn trớn, tựa như đang hấp thụ sự ngọt ngào của mỹ vị, tiếp xúc nước miếng một hồi, hắn mới thở hổn hển tách ra, trong mắt đen sâu hỏi nàng: “Ngậm miệng như vậy, A Thất cảm thấy tốt chứ?”
“Chàng... vô lại!” “Xem ra A Thất của bổn vương, thật sự phải ngậm miệng rồi.” “Ưm...” Hạ Sơ Thất trợn to hai mắt, nhìn khuôn mặt khôi ngô được phóng đại ở trước mặt, trong con ngươi chậm rãi hiện lên ý cười gian xảo.
Là Ninh Vương sao?
Hừ! Rất nhanh thôi nàng sẽ tìm ra đáp án.
“A Thất đang nghĩ gì vậy?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên trên đỉnh đầu nàng, một nàng bị đau, người nọ nheo mắt lại, lật người mạnh mẽ đè xuống, lồng ngực nóng như lửa ép nàng lên trên chiếc nệm êm.
Nàng nhắm mắt lại, hôn hắn thắm thiết. “Phí ngậm miệng” này nguy hiểm quá!
Nhưng có lẽ bầu không khí hôm nay rất tốt, hoặc là mùi máu tanh trên phố Lạc Nhạn cần được giảm bớt, cũng có lẽ chuyện hôn môi này vốn là sự dung hợp nước chảy thành sống sau khi nam nữ đọ sức nên lần sau luôn sâu hơn lần trước. Triệu Tôn giữ lấy môi nàng, sau một hồi dây dưa quyết liệt vẫn không chịu buông ra, cho đến khi hai má của nàng bị đè nén đến mức bừng đó, hắn mới chống người lên, như cười như không nhìn nàng. “Cơ thể quá yếu, không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481942/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.