Nàng đuổi theo mấy bước, hỏi hắn: “Ý chàng là gì?” Tay áo của Triệu Tôn tung bay, sải bước về phía trước, nghiêm mặt không trả lời. Trong lòng nàng lóe lên một dự cảm xấu, vội vàng chạy chậm theo phía sau hắn, nhắm mắt theo đuổi chạy đến bên cạnh xe ngựa. Những bước chân của hắn dài, còn bước chân của nàng ngắn, chuỗi hạt nam hồng treo bên hông nàng vang lên tiếng sột soạt: “Này, rốt cuộc là chàng có ý gì?” “Đòi tiền là một kỹ thuật sống.” Triệu Tôn tại chiếm dụng lời thoại của nàng, thản nhiên liếc nhìn nàng: “Nhưng, tiền là do gia đòi về, liên quan gì đến nàng?” Khuôn mặt nhỏ nhắn phụng phịu, sắc mặt của Hạ Sơ Thất còn khó coi hơn cả bánh nướng cháy. “Gia, chúng ta không thể làm chuyện thất đức được, sinh con không có hậu môn đó.” “Dù sao cũng là nàng sinh, không phải gia sinh. Nàng y đức vô song...”
Không cẩn thận nói đến chỗ này, hắn ngẩn người, tên ngốc với đôi mắt ham vàng đang tóe lửa cũng ngây ra. Hai người người nhìn ta, ta nhìn người, lỗ tại của Hạ Sơ Thất đột nhiên nóng lên, ho nhẹ một tiếng, xấu hổ cười “hì hì”: “Nói xa quá, nói xa quá... tiếp tục nói về tiền đi.”
Rất rõ ràng là da mặt của Triệu Tôn dày hơn của nàng. Hắn nhướng mày, giống như chưa từng nói lời khó xử đó, trên mặt ngay cả biểu cảm dư thừa cũng không có, bình tĩnh đưa tay kéo nàng, đỡ nàng lên xe ngựa, lời nói ra khỏi miệng cũng rất chậm rãi.
“Thấy biểu hiện của nàng tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481938/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.