Nàng vừa quay đầu đã thấy Triệu Tôn đưa một bát cháo long nhãn hạt sen tới, ý bảo nàng mau ăn đi, vẻ mặt không vui vẻ là mấy, “Ngươi gầy thế này, nhất định là do dạ dày không tốt. Món này bổ tỳ, tốt cho dạ dày.”
Hạ Sơ Thất chép miệng, không nói nên lời. Tất cả giống đực ở đây, kể cả Trịnh Nhị Bảo là nửa giống đực cũng đảo mắt nhìn qua Cổ A Kiều. Còn vị gia này lại có thể nghĩ xem nàng ăn gì, thật sự khiến nàng thấy là lạ. Nghĩ đi nghĩ lại, nàng hắng giọng nói:
“Gia, mỹ nhân trước mặt, ngài không động lòng sao? Ngài còn là đàn ông không?” Dưới mặt bàn, Triệu Tôn lặng lẽ chuyển đầu gối đụng vào chân nàng, khó chịu ra ám hiệu rồi trầm giọng nói: “Nếu gia gặp người đẹp nào cũng rung động thì trẻ con trong phủ Tấn Vương đủ để xếp hàng đến điện Phụng Thiên rồi.” “...” Khoác lác không biết ngượng, nói như là hắn giỏi lắm ấy. Đùi tê tê ngứa ngứa, Hạ Sơ Thất vươn tay đẩy đầu gối không thành thật của hắn, lại bị hắn nắm lấy tay. Bàn tay ấm áp, khô ráo, mang theo sức lực đặc trưng của đàn ông. Tim nàng lỡ một nhịp, tai như bị bỏng, phóng một ánh mắt như dao cho hắn, “Đừng... bị người khác trông thấy, sẽ bị chê cười.”
Mặt Triệu Tôn không biến sắc, dường như không hề lo lắng, một tay cầm tay nàng, từ từ ngẩng đầu nhìn A Kiều hát khúc. Bàn tay dưới bàn thỉnh thoảng miết bàn tay nàng, như thể đó là một thú vui. Không giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481893/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.