Triệu Tôn đi vào giữa đám người, trên mặt mang theo một tia không kiên nhẫn, đôi mắt rõ ràng chưa ngủ đủ, còn hơi đỏ lên vì tối qua hắn say rượu. Vừa bước vào đã thấy cảnh Lan Đẩn ôm chặt lấy Hạ Sơ Thất đầu tiên, vẻ mặt hắn trở 1 nên khó lường, rồi nhìn sang Đông Phương Thanh Huyền.
“Đông Phương đại nhân quản trời quản đất, quản cả chuyện trong nhà của bổn vương sao?” Đông Phương Thanh Huyền mỉm cười, “Điện hạ nói sai rồi, phàm là con dân Đại Yến ta thì đều do Cẩm Y Vệ trông nom. Nay có người gian dâm giết người ngay dưới mắt Thanh Huyền ở nơi này, lẽ nào Thanh Huyền có thể ngồi yên không để ý đến?”
“À, nói thế thì nghe như người rất có lý.”
Triệu Tôn thản nhiên nói, nhìn Hạ Sơ Thất, ánh mắt trở nên thâm sâu, “Vậy thì giao người cho Đông Phương đại nhân đi. Tin rằng Đông Phương đại nhân sẽ có một lời công bằng cho chúng ta.”
Hạ Sơ Thất tức giận.
Giao cho người này được chắc? Đông Phương Thanh Huyền là người thế nào chứ? Một khi giao ra rồi thì Lan Đần có còn về được nữa không?
“Thảo... Thảo Nhi...” Dường như Lan Đần cũng cảm giác được nguy hiểm, bèn sợ hãi ôm Hạ Sơ Thất chặt hơn, chặt đến nỗi nàng sắp không thở nổi. Nhưng thấy Triệu Đê Tiện thấy chết không cứu, mặt nàng đen như đít nồi. “Tấn Vương điện hạ, tiểu nhân cho rằng việc này không đơn giản như vậy.” Nàng rất ít khi gọi hắn như vậy. Tiếng gọi Tấn Vương điện hạ cung kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481865/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.