Ba người cùng đi theo Mạc lão gia vào trong phủ, nhìn sự khang trang tráng lệ và rộng lớn của phủ khiến Võ Thần kinh ngạc, hắn nói nhỏ: “1000 lượng bạc có ít so với cơ ngơi thế này không nhỉ?”
“Huynh thôi đi, tham lam quá đi cẩn thận chả được gì mà còn bị ăn đòn đấy.” Võ Phong nói.
Võ Thần đảo mắt liếc ngang liếc dọc, nhìn về phía hồ cá được xây dựng rất đẹp, dưới có một vài bông sen đang nở rộ, những tảng đá được sắp xếp nghệ thuật. Bên cạnh có một vị cô nương nhỏ nhắn, nhìn dáng vẻ có vẻ khá dễ thương, vì xa nên hắn không nhìn rõ được mặt.
Hắn khèo hai người nói nhỏ: “Hai người xem đằng kia, con nhỏ đó chắc là con gái của Mạc lão gia nhỉ?”
“Huynh cũng giỏi quan sát nhỉ?” Vũ Tuyết Lam nói.
“Tỷ đừng khen huynh ấy, đó là nghề của huynh ấy, dù là côn trùng nhưng chỉ cần là giống cái huynh ấy điều đánh hơi thấy ngay tức khắc.”
Vũ Tuyết Lam cười nhẹ: “Bái phục.”
Đi qua đoạn sân, đến hiên nhà, một tỳ nữ chạy ra mặt dính đầy thứ gì đấy màu đen, nhìn như là than bếp, cảm xúc khá gấp gáp. Mạc lão gia hơi bực mình: “Tiểu Mai, ngươi làm cái quái gì trong bếp mà giờ mới chạy ra, xem cái mặt ngươi kìa, ngươi bôi hết than trong bếp lên đấy hả?”
“Dạ lão gia, nô tì đang thổi lửa mà củi ẩm quá nên hơi khó cháy.”
“Được rồi, các vị này sẽ chữa bệnh cho tiểu thư, ngươi đi sắp xếp phòng cho họ đi.” Mạc lão gia quay lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-suc-manh-cua-than/954698/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.