Vũ Tuyết Lam tỏ ra bình tĩnh nàng cầm gàu múc nước tiến lại chỗ miệng hố, vừa nói: “Huynh lại chỗ gốc cây cởi y phục ra đi.”
Trước sự điềm tĩnh này Võ Thần có chút hoang mang, hắn ngậm mồm lại rồi đến chỗ gốc cây đứng. Vũ Tuyết Lam lấy được nước từ dưới hố đem lại chỗ Võ Thần đang đứng, nàng ngồi xuống chỗ rễ cây to: “Huynh sao còn chưa cởi y phục, có cần ta cởi giúp không?”
“Nàng sao lại thế này, đừng dọa ta.”
“Ta thì sao, đơn giản chỉ là đang thực hiện lời hứa thôi, huynh nghĩ nhiều rồi.”
“Nhưng…”
Vũ Tuyết Lam nắm tay giật Võ Thần ngồi xuống đối diện mình, lấy chiếc khăn tay nàng thấm nước rồi cẩn thận lau lặt cho hắn. Giây phút này ánh mắt hắn như dán chặt vào nàng, một chút gì đó làm hắn dao động.
“Xong rồi đấy, mặt sạch rồi, huynh cởi áo ra đi ta đi lấy thêm nước rồi quay lại.” Nàng vừa quay đi, hắn cởi phăng cái áo, lộ rõ bản chất lưu manh của mình.
“Đúng là trời không phụ người có lòng, một tí nữa đây thôi là bàn tay nhỏ xíu của cô ấy sẽ chạm vào ta, rồi còn di chuyển khắp nơi nữa chớ. Liệu cơ bụng của ta có làm nàng ấy mê mẩn không nhỉ, úi, ta sợ điều đó quá, rồi đây nàng ấy sẽ bám riết ta không buông mất.” Trong suy nghĩ ảo tưởng hắn tự cười một mình, đúng lúc Vũ Tuyết Lam quay lại, mặt nàng lạnh như băng.
“Huynh cười gì thế?”
“Ta có cười gì đâu, chỉ là đang nghĩ một lát nữa đây nàng sẽ làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-suc-manh-cua-than/954675/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.