Cả ba đang im lặng thì nghe tiếp “bụp” là vật gì đó rớt trước hốc cây, Võ Thần cố đưa mắt ra chỗ hở nhỏ của tấm lá quan sát.
“Ca, chuyện gì vậy?”
“Không có gì đâu, chỉ là một con chim chết thôi, chắc là nó trúng độc khi chưa kịp bay ra khỏi khu rừng.”
“Sương độc trong rừng này đúng là không đùa được.” Vũ Tuyết Lam nói.
“Yên tâm đi không sao đâu, chúng ta đừng nghĩ gì, cố nhắm mắt ngủ, không thì mai không lên đường nổi.” Võ Thần trấn an mọi người.
Vũ Tuyết Lam tựa đầu vào tường gỗ bên cạnh để ngủ, Võ Thần cố ngồi thẳng người, nhiều lần hắn có ý tựa vào người Vũ Tuyết Lam để cảm nhận thân thể cô nhưng hắn lại có chút ăn năn: “Mày là thằng biến thái hả, đã muốn lợi dụng người ta còn muốn làm cho người ta mệt mỏi, mày tự hỏi bản thân đi, mày dựa nàng ấy như vậy, trong không gian chật hẹp như này liệu nàng ấy có chịu nổi không, suy cho cùng nàng ấy cũng là thân nữ nhi yếu hơn mày.”
Suy nghĩ hồi lâu, hắn cứ khó ngủ nên chẳng thể chợp mắt, đợi cho Vũ Tuyết Lam ngủ say, hắn nhẹ nhàng đỡ đầu nàng tựa vào vai mình: “Như này cũng được nè, chắc mai tỉnh dậy nàng ấy cảm động lắm đây.” Vừa nghĩ hắn vừa cười khoái chí. Chưa thỏa mãn, một lúc sau hắn xoay người một tí để Vũ Tuyết Lam dựa vào ngực hắn, giờ thì hắn chẳng muốn ngủ nữa, chỉ muốn ngắm nhìn khuôn mặt nàng.
Ngắm đã rồi có chút mệt nên hắn cũng ngủ thiếp đi.
Nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-suc-manh-cua-than/954672/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.