Tiến vào con đường nhỏ, đi được một đoạn, cảnh vật hiện ra trước mắt hai người là một ngôi làng nhỏ được xây dựng trên sông. Nhìn từ xa có thể thấy được những ánh sáng lấp lánh đủ màu sắc phát ra từ những chiếc lồng đèn, nghe được âm thanh của âm nhạc vui tươi, cảnh người ca hát nhảy múa như lễ hội.
Hai người vào đến cổng thôn thì bị chặn lại bởi hai tên gác cổng tướng mạo xấu xí đến hài hước. Một tên thì béo tốt thừa cân, còn một tên thì óm nhom hom hem. Võ Thần nhanh mồm: “Vị đại ca này, có thể cho chúng tôi vào trong được không? Chúng tôi đi đường xa chỉ muốn xin được nghỉ chân một đêm tại thôn.”
Tên vừa béo vừa xấu trả lời: “Các người không biết luật lệ của thôn chúng ta là không cho người lạ qua đêm hay sao?”
Võ Thần gương mặt tỏ vẻ đáng thương cố gắng cầu xin: “Xin đại ca từ bi độ lượng, hai huynh đệ chúng tôi quả là không còn đường nào để đi, bên ngoài kia biết bao là thú dữ, nguy hiểm rình rập, mong huynh suy nghĩ lại có được không?” Vừa nói hắn vừa kéo vạc áo vờ như đang lau đi dòng lệ trên mắt, đồng thời miệng cũng phát ra âm thanh thút thít.
Ánh mắt tên béo có chút thương cảm, hắn nói tiếp: “Thấy tình cảnh các ngươi cũng đáng thương quá, thôn ta thì có truyền thống ca hát nhảy múa, chú trọng cuộc sống tinh thần. Nếu ngươi có tài năng gì có thể biểu diễn khiến mọi người vui vẻ chấp nhận thì may đâu được ở lại.”
“Tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-suc-manh-cua-than/239048/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.