CON SÓI VÀ VIÊN ĐẠN BẠC
Đám người đứng tại chỗ đưa mắt nhìn bọn cậu rời đi, cả hai rất nhanh đã đi được một quãng khá xa, càng đi càng xa, lúc Vương Vân Chi quay đầu lại lần nữa, đã không thể nhìn thấy bóng dáng đám người.
"Vậy là đúng rồi." Hạ Lẫm cầm lấy bản đồ trong cái giỏ, nghiên cứu tỉ mỉ: "Hiện giờ chúng ta đang ở chỗ này.... Còn một đoạn đường nữa mới tới nhà bà ngoại..."
Trạng thái quỷ chặn tường đã được bài trừ, khung cảnh xung quanh dần dần thay đổi, ven đường xuất hiện không ít các loại hoa dại chưa thấy bao giờ, kỳ lạ mà xinh đẹp, tiếng côn trùng kêu lào xào, còn có cả tiếng động của những con vật nhỏ ẩn hiện.
Hạ Lẫm trầm mê nhìn bản đồ, Vương Vân Chi đảo mắt qua thì thấy trên cây đại thụ có một con sóc nhỏ trèo lên kêu chít chít.
"Ẳng ẳng!" Sói con rất thích đuổi theo những con vật sống, lập tức nhảy xuống khỏi người Vương Vân Chi, hứng thú chạy sang kia, tiếc rằng sói không thể trèo lên cây, nó chạy đến gốc cây thì chỉ đành ngước cổ nhìn lên, sau đó mất hứng về lại bên chân Vương Vân Chi.
"Con sóc này có chút dọa người." Vương Vân Chi nói, cậu cảm thấy may là sói con không có bắt được son sóc kia, nếu như cắn trúng một cái không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
"Phốc, lão sư anh sợ sóc sao?" Hạ Lẫm giương mắt lên cười cười.
"Không phải, chỉ là con vật kia rất kỳ lạ."
"Có thể có gì kỳ lạ chứ."
"Thoạt nhìn giống bộ xương....."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-soi-con-trong-tro-choi-sinh-ton/1655129/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.