Dứt lời thì Phó Cát Tùng cũng đi vào trong xe trước, còn quay qua nói với Tô Nhiễm vài câu nữa. 
Đợi khi chiếc xe của ông ấy đã lăn bánh rời đi thì cô mới bước đến chỗ của anh trai của mình, vốn dĩ cô định nói gì đó, nhưng còn chưa biết mở miệng thế nào thì Đoàn Giang Khánh đã cúi đầu xuống, còn nhỏ giọng nói: 
- Tiểu Nhiễm, anh xin lỗi… 
Tô Nhiễm nhìn anh ấy, sau đó liền mỉm cười một cái, lắc đầu bảo không sao, nói thế nào thì mục đích của anh ấy cũng là bảo vệ cô mà thôi, ngay từ khi biết chuyện thì Tô Nhiễm đã không trách anh ấy rồi. Có lẽ chính bản thân Tô Nhiễm cũng chưa chắc là tin vào chính mình, thì làm sao có chuyện bắt người khác phải tin vào mình chứ, nên cô không lấy làm ngạc nhiên… Thứ khiến cho cô thấy ngạc nhiên chính là về những việc mà Đoàn Giang Khánh đã làm, chẳng lẽ anh ấy không sợ khi sự việc bị bại lộ thì danh tiếng và cuộc đời của anh ấy sẽ đi vào vô vọng hay sao chứ? 
Đây là tội lớn đấy, vì cả Alan và Alice đều bị xem tội phạm cực kỳ nghiêm trọng, lừa dối cảnh sát, lừa cả quân nhân, nếu như bị bại lộ thì chắc chắn Đoàn gia sẽ bị liên lụy! Nhưng có vẻ như Đoàn Giang Khánh không qua quan tâm thì phải? 
- Anh hai, anh có biết việc anh làm sẽ liên lụy đến Đoàn gia và Đoàn thị hay không? Vì em.. Xứng sao? 
Nhưng Đoàn Giang Khánh lại mỉm cười, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-sieu-cap-soai-ca/2649114/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.