Đi vào phòng, Lâm Quyện tự mình rót hai ly trà, đưa cho hai người, mới ngồi xuống, nói: "Tại hạ Lâm Quyện, vì lớn hơn Đại Dũng mấy tuổi, liền tự xưng một tiếng đại ca!"
Thư Nhan ngồi đối diện Lâm Quyện, nghe vậy, khẽ mỉm cười, "Thì ra là đạo sĩ Du Phương! Ta còn tưởng là người nào!"
"Quả nhiên đệ muội tinh mắt! Liếc mắt một cái đã nhận ra !" Lâm Quyện rót cho mình một ly trà, khẽ nhấp một ngụm, cười trả lời.
Thư Nhan nhíu lông mày lại, cười yêu mị nói: "Không dám! Chỉ là ngươi cũng không mặc đạo bào như đạo sĩ khác, cũng thật lạ lùng! Còn có. . . . . . Hai chữ đệ muội này, đạo trưởng gọi có hơi không ổn!"
Trần Đại Dũng ngồi ở bên cạnh Thư Nhan đột nhiên nói: "Nàng là thê tử của ta, Lâm đại ca gọi nàng là đệ muội có gì không ổn?"
Thư Nhan trừng mắt phượng!
Bên kia Lâm Quyện vội vàng giải vậy nói : "Trách ta sơ sót! Thư cô nương!"
Trần Đại Dũng nghiêm mặt, cúi đầu không hé răng, cầm ly trà lên, hung hăng uống một hớp lớn.
Thư Nhan cũng dở khóc dở cười, tên ngốc này! Bỗng dưng cầm lấy tay Trần Đại Dũng, đợi hắn nhìn qua bên này, sắc mặt dịu bớt, mới nhíu mày nói với Lâm Quyện: "Tùy ngươi gọi thế nào cũng được !"
Khóe miệng Trần Đại Dũng giơ lên, không nhịn được lộ một tia đắc ý.
Thư Nhan thấy hắn như thế, cũng tức giận, lại không nỡ nổi giận với hắn.
Lâm Quyện ngồi ở đối diện tự nhiên thu hết mọi việc trong mắt, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-nu-nhan-on-nhu-quyen-ru-lay-mot-ho-ly-tinh/1582435/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.