Một vị nô bộc lớn tuổi, Trần bá nói: "Thiếu gia! Chuyện này cũng có thể có khả năng, không thể không tin được, hãy tìm đạo trưởng đến xem thử! Ta biết một vị..." Trần Đại Dũng vung tay lên, "Không cần! Không cần! Ta nói không có! Nếu có! Cũng giải tán ! Giải tán ! Hai người các ngươi đi theo ta!" Hắn chỉ vào hai vị ôm đầu chuẩn bị khóc rống. Đi đến một góc yên tĩnh, Trần Đại Dũng hỏi: "Các ngươi hãy nói rõ, đừng khóc, nói cho ta biết đến cùng hai ngươi thấy cái gì hả ?" "Là hồ ly! Thiếu gia! Chúng ta không nhìn lầm! Hơn nữa thân hình lớn hơn hồ ly bình thường, gần giống với chó giữ cửa cạnh viện!" "Chó!" Trần Đại Dũng nhíu nhíu mày, rồi nói: "Chuyện này các ngươi không nên tiếp tục nhắc lại nữa! Các ngươi đã nói thân hình giống như chó, có lẽ thật sự là chó!" "Thiếu gia..." Vẻ mặt hai người buồn rười rượi. "Được rồi! Được rồi! Ta nói không có chuyện gì! Các ngươi sẽ không chết!" Nàng chỉ thích trêu đùa người mà thôi, chỉ có điều, lần này có chút quá đáng! Trần Đại Dũng nhìn bộ dạng hai người chật vật, xiêm y không ngay ngắn, "Ta làm chủ, thưởng mỗi người các ngươi hai mươi lượng bạc! Trước tiên đến hiệu buôn ngoài Trần gia làm công được rồi! Đợi chuyện này lắng xuống, không còn lo lắng nữa rồi trở về phủ làm!" "Cám ơn thiếu gia! Tạ thiếu gia !" "Tốt lắm, các ngươi nhanh đi tìm Trần quản gia sắp xếp đi, lời ta đã nói, nhớ kỹ đó! Chuyện này tuyệt đối không thể nhắc lại!" "Dạ! Dạ dạ!" Sau khi hai người đi, Trần Đại Dũng nhìn xung quanh, thấy không có người, xoay người trở về phòng, chỉ trong chốc lát, lại lén lén lút lút đi ra, tránh người trong phủ, lại vòng vo, cuối cùng chuồn êm khỏi phủ. Hai canh giờ sau, hắn lại len lén trở lại, dùng áo ngoài bọc một kiện đồ vật trong ngực. Vào phòng, khóa lại, mở áo ngoài ra, không ngờ bên trong là một con chó vàng, miệng bị buộc vải, bốn chân cũng bị trói. Trần Đại Dũng vừa lấy một bình sứ từ trong ngực ra, rót vào trong chậu gỗ rửa mặt, đỏ đỏ, là thuốc nhuộm! Tiếp đó lại tìm tìm bốn phía, nguy rồi! Quên mua bàn chải rồi. Không còn cách nào, hai tay dứt khoát nhúng vào trong chậu gỗ, thấm ướt tay, sau đó lau trên người chó vàng. Chẳng qua chó vàng đáng thương ra ngoài tản bộ, liền bị bắt vào túi rồi. Mồm không thể sủa, thân không thể cử động! Còn bôi bẩn trên thân mình xinh đẹp của nó. Ô ô! Nó muốn trả thù, nó nhất định phải trả thù! Rốt cuộc Trần Đại Dũng đã hoàn thành nhiệm vụ vĩ đại, dám bôi một con chó vàng thành chó đỏ, trên người còn nhỏ mấy giọt nước màu đỏ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]