Sau khi Thư Nhan rời khỏi Lý phủ, tâm trạng càng thêm buồn bực. Vốn định trở về động Thiên Hương tĩnh tâm tu hành quên hết! Dù sao việc hôn sự của tên ngốc kia đã định, coi như đã trả hết nợ! Ngẫm lại lại thấy không ổn, về phần không ổn thế nào, tạm thời nàng cũng không nghĩ ra! Dậm chân một cái, nàng lại trở về Trần phủ.
"Thiếu gia! Ta ở đây! Ở phía sau người!"
"Thiếu gia! Ở đây. . . . . . Ở đây. . . . . ."
Thư Nhan khó có thể tin tất cả những gì nhìn được trong phủ! Mở to hai mắt lại mở to hai mắt nhìn! Tên ngốc kia lại . . . . . lại dùng vải bố bịt mắt lại, chơi đùa với một đám nha hoàn.
Tốt! Thật sự là càng ngày càng giống một thiếu gia quần áo lụa là*! Nhìn xem thân hình khổng lồ kia, lần mò tìm một đám nha hoàn bên người thật buồn cười! Còn nhếch mép cười ngây ngô, thật sự là. . . . . . Làm nàng tức chết.
(quần áo lụa là* : chỉ trang phục của con em nhà giàu quyền quý)
"Thiếu gia! Ở bên cạnh! Thiếu gia! Nhầm rồi! Đừng đi hướng bên đó, bên kia là . . . . ." Mọi người đều không dám nhìn! Chỉ nghe một tiếng "Ai da", Trần Đại Dũng sải bước, đi về phía núi giả mà đụng phải! Bị bật ngược lại, ngã ngồi trên mặt đất, nhất thời đập vào trán chảy máu! Trần Đại Dũng theo bản năng tháo miếng vải đen bịt mắt ra, biểu tình có chút đờ đẫn!
"Thiếu gia! Thiếu gia! Người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-nu-nhan-on-nhu-quyen-ru-lay-mot-ho-ly-tinh/1582420/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.