"Ta. . . . . . vừa rồi chỉ là nghi ngờ thôi!" Là tự ngươi vội vã biến hóa! Đương nhiên nửa câu nói sau, Trần Đại Dũng trời sinh tính thật thà cũng chỉ dám nói trong lòng! Nhưng mà Trần Đại Dũng đã quên! Trên mặt hắn không giấu được bất cứ tâm sự gì!
Kết quả là, Thư Nhan bực mình một hồi, ". . . . . ."
"Vì sao ngươi gạt ta?" Trần Đại Dũng đang im lặng đột nhiên hỏi.
"Lừa ngươi! Ta cho ngươi làm thiếu gia nhà có tiền, chẳng lẽ không được sao?"
"Hừ! Cái gì mà thiếu gia nhà có tiền chứ, tất cả đều là ảo giác!"
"Đồ ngốc! Đây cũng không phải là ảo giác nho nhỏ có thể thực hiện được! Tại trấn nhỏ ở vùng sông nước này, đó đường đường là Trần phủ đấy! Phu nhân lão gia, nô bộc, hộ viện đều là thật!" Thư Nhan trừng mắt nói.
"Vậy thì sao? Ta. . . . . . Ta không hiếm lạ!"
“Đồ ngốc! Không biết suy xét! Ta tốn rất nhiều sức lực mới thay đổi được trí nhớ của mọi người! Đừng tưởng rằng một câu không hiếm lạ của ngươi là có thể chấm dứt! Trần lão gia và phu nhân nhiều nhất cũng chỉ còn một năm dương thọ, chờ sau khi bọn họ quy thiên, tất cả tài sản trong phủ từ trên xuống dưới đều là của ngươi! Hơn nữa tài sản của Trần lão gia không chỉ có vậy, đợi trước khi ông ấy qua đời, sẽ nói tất cả cho ngươi! Trần lão gia lúc còn trẻ, tình cờ chiếm được một kho báu lớn. . "
"Ta nói rồi! Ta không hiếm lạ! Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-nu-nhan-on-nhu-quyen-ru-lay-mot-ho-ly-tinh/1582411/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.