"Sao thế?"
"Ta cảm thấy ngươi giống một người. . . . . . Không đúng, một hồ ly! Cũng không đúng! Là người!"
Thư Nhan bật cười ha ha, "Rốt cuộc giống ai hả?"
"Ta, ta. . . . . . Lúc ngươi cười rất giống. . . . . ."
"Rốt cuộc ngươi nói ta giống ai? Nàng xinh đẹp không?"
"Nàng là bằng hữu. . . . . . của ta! Các ngươi. . . . . ." Mặt đỏ lên, cười nói, "Đều rất xinh đẹp!"
Thư Nhan không ngừng nhếch môi, đồ ngốc! Lúc nãy còn không phân biệt rõ đẹp xấu, bây giờ vẫn là một người mù mờ.
"Ngươi cứ ở đây đợi đi! Có đầy đủ thức ăn nước uống có người hầu hạ, rất tốt! Chút nữa ta trở lại thăm ngươi! Đừng nên đi lung tung. . . . . . Quên đi! Dù sao ngươi cũng không đi được! Bốn phía đều là nước!"
Nước! Trần Đại Dũng nhảy xuống, đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài thấy, a a a! Quả nhiên là nước! Lại quay đầu lại, đã không còn thấy bóng dáng Thư Nhan trong phòng! Hắn không từ bỏ chạy đến bên cửa sổ khác, trời ơi, vẫn là nước, hắn đang đứng trong lầu các phía trên mặt nước.
Tuy nói Giang Nam là vùng có nhiều sông nước, nhưng không cần thiết khắp nơi đều là nước chứ!
Vẻ mặt Trần Đại Dũng buồn rười rượi, nhìn bóng dáng trong hồ nước, mãi cho đến khi có cảm giác choáng voáng, mới rụt đầu vào.
Kết cục sao lại thế này! Trước khi hắn đến đây rất tốt! Sao đột nhiên lại rơi vào tình cảnh này? Trần Đại Dũng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-nu-nhan-on-nhu-quyen-ru-lay-mot-ho-ly-tinh/1582409/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.