“Này. . . . . . .”
“Coi như làm không công cho ngươi, hoàn lại bạc thiếu của ngươi là được! Ta sẽ không nợ tiền không trả!”
“Kia. . . . . Được rồi!” Lão đạogật đầu một cái, đúng là trong đạo quán có nhiều việc cần làm, hắn ở cùng yêu nghiệt mấy ngày, nhưng lại không tổn hao một cọng lông! Có lẽ trên người hắn chứa kỳ vật, để cho hắn ở lại đạo quán, cũng không sợ hồ ly tinh kia đả thương đến tính mạng hắn!
Thấy đạo trưởng gật đầu đáp ứng, Trần Đại Dũng trong lòng vui mừng, lập tức đứng lên nói: “Đạo trưởng, vậy bây giờ ta liền đi rửa bát!” Sau đó cầm bát không trên bàn ăn, vui vẻ đi ra ngoài.
Lão đạo cười than thở: “Ai! Thật là một hài tử ngốc!” Lại không biết ý định trong lòng Trần Đại Dũng: nếu như nàng tìm đến lão đạo trả thù, chẳng phải là có thể tìm thấy nàng! Trong lòng cao hứng.
Dù sao mục đích chân chính hắn tới đạo quán, chính là lo lắng, nếu đạo trưởng không buông tha vẫn đuổi giết nàng thì làm sao bây giờ? Hắn muốn lưu lại đến lúc xác nhận nàng an toàn rời đi mới thôi!
Trong giấc mộng, bất chợt cảm thấy có người đánh đầu của hắn, thật là đau! Trong lòng giận dữ, bỗng dưng mở mắt.
“Bà nương. . . . . . .”
“Xuỵt!” Thư Nhan ý bảo hắn chớ lên tiếng, cười dịu dàng đứng ở đầu giường.
Trần Đại Dũng ngồi dậy, cũng quên nghi ngờ, một phát bắt được tay Thư Nhan, kích động nói: “Thật sự là ngươi! Thật tốt quá! Ta nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-nu-nhan-on-nhu-quyen-ru-lay-mot-ho-ly-tinh/1582392/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.