Chương trước
Chương sau
“Còn không phải đều do ngươi!” Thư Nhan nổi nóng, trong giây lát đứng lên, “Theo ta đi!” Lại nghe Trần Đại Dũng phía sau kinh hô một tiếng.
“Làm sao vậy?” Nàng xoay người lại nhìn, tức giận trừng hắn một cái.
Trần Đại Dũng há to mồm, chỉ về phía nàng.... ...
Thư Nhan theo con mắt kinh ngạc của hắn hướng trên người mình nhìn! Làm sao vậy? Bỗng dưng, biến sắc, nguy rồi! Cái đuôi của nàng lộ ra, lão đạo chết tiệt!
Nàng ánh mắt lạnh lùng, trừng Trần Đại Dũng nói: “Như thế nào, sợ? Sợ ta ăn ngươi?”
“Ngươi, cái kia.... .....” Hắn lại cà lăm.
“Muốn nói cái gì!” Nàng trừng mắt, hung ác nói.
“Cái kia.... ......Thật đẹp!” Đỏ au! Mao nhung! Theo ánh mắt thợ săn của hắn, là da lông tốt nhất, nếu có thể bắt được một hồ ly như vậy, cả năm đều không cần đi săn thú.
“Buông tay a!” Thư Nhan thở hổn hển hét lớn.
“A.... .....” Không biết lúc nào Trần Đại Dũng đã nắm cái đuôi mao nhung đỏ thẫm của nàng, cao thấp sờ sờ, hai mắt lộ ra quang mang thèm muốn.
“Buông tay! Đây là của ta!” Thư Nhan từ trong tay hắn đoạt lại đuôi của mình!
“Nga.... ....” Trần Đại Dũng lưu luyến ngắm ngắm.
Thư Nhan rất tức a! Không ngờ mặt nàng đẹp như thế này, hắn chẳng thèm ngó tới, nhưng lại đối với cái đuôi của nàng thèm muốn! “Trần Đại Dũng! Ngươi lại nhìn, ta đem ngươi nấu ăn!”
“... .........” Ta đây vụng trộm xem là được!
5
“Đây là địa phương nào? Chúng ta không trở về phủ tướng quân sao?” Trần Đại Dũng nhìn xung quanh hang động, thực sạch sẽ, chứng minh không hề có động vật tới.
“Đêm nay ngươi ở nơi này, ngày mai vào thành!”
“Tướng quân kia biết ngươi mất tích, có thể hay không.... ...”
“Không có việc gì! Ta dùng thuật biến thế thân ở trong phủ! Người phàm trần không phân biệt được thật giả.... ....” Chưa nói xong, đột nhiên hếch mày, tức giận nói: “Hừ! Còn không phải đều tại ngươi! Tìm cái lão đạo lỗ mũi trâu đến, đem ta đánh trọng thương!”
“Trọng thương! Thương.... .....Thương tổn thế nào? Để cho ta nhìn xem!” Trần Đại Dũng lo lắng đến gần, nhìn kỹ.
Thư Nhan đang muốn mắng hắn, thấy hắn biểu tình chân thành, mâu quang trong suốt, biết hắn là thật sự lo cho nàng, không phải giống nam tử bình thường bị sắc đẹp của nàng mê muội, liền kiên quyết thu lại trách móc trong lời nói, giọng điệu chậm dần nói: “Không có việc gì, nghỉ ngơi một đêm sẽ tốt, trời sắp tối rồi, đi ra bên ngoài kiếm chút củi gỗ về nhóm lửa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.