Editor: Claret
Beta: Lemon
Ngưng Nhi vò đầu bứt tóc: “…..được rồi.”
Nàng vừa mới rời giường, cả người lười biếng uể oải, Ngưng Nhi dựa vào người Bùi Cữu, trong hơi thở có mùi hoa lan, nhẹ nhàng nói, “Bùi đại ca à, ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng mà huynh không có suy nghĩ gì khác sao?”
Bùi Cữu: “…”
Cả người Bùi Cữu cứng đờ, “Tránh xa ta ra một chút.”
Đôi môi đỏ của Ngưng Nhi hơi hé ra, cả người nàng nghiêng về phía trước, “Ồ? Thật vậy à?”
Nàng vuốt vuốt tóc, cũng không biết tại sao lúc vớt nàng từ trong nước ra, cả người nàng vẫn còn mùi thuốc đắng, ngủ một giấc dậy trên người đã thoang thoảng hương hoa cùng mùi sữa.
Bùi Cữu vô cùng ghét bỏ đẩy nàng ra xa: “Mùi trên người nàng hôi quá, cách xa ta ra một chút.”
Ngưng Nhi sửng sốt, cúi đầu ngửi ngửi cánh tay mình.
Có mùi gì đâu.
Bùi Cữu nhân cơ hội bước xuống giường.
Ngưng Nhi che kín cơ thể trần trụi của mình, “A! Tên cầm thú này, ngủ với ta xong rồi bỏ đi hả?”
Ba thị nữ vừa mới bưng nước vào hầu hạ mặc quần áo, rửa mặt, nghe thấy câu này không khỏi ngẩn ra.
Cầm, cầm thú?
Bùi Cữu lạnh mặt, trừng mắt lườm thị nữ một cái.
Thị nữ rời đi cũng không được, ở lại cũng không xong.
Ngưng Nhi nhỏ giọng lẩm bẩm, “Còn không đến đây mặc quần áo cho người ta nhanh lên.”
Một thị nữ liền chuẩn bị lấy quần áo trong tủ ra, Bùi Cữu lạnh giọng nói: “Ra ngoài.”
Thị nữ vội vàng lui ra ngoài.
Bùi Cữu cầm một bộ quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-mot-tieu-my-nhan/1151425/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.