Editor: Lemon
Beta: Claret
Ăn xong, Bùi Cữu nói: “Ta đưa đại phu tới chẩn trị cho ngươi.”
Ngưng Nhi lắc lắc đầu, nàng vừa nói đầu lưỡi đã đau, đau đến không nói nên lời, ở đây không có giấy bút, nàng chỉ có thể há mồm, chậm chạp nói: “Không cần.”
Bùi Cữu nhướng mày: “Tại sao?”
Ngưng Nhi nghĩ nghĩ, nói: “Đại phu bình thường không chữa được, còn nữa, ta là thân nữ nhi, há có thể cho đại phu tùy ý xem?”
“Mời nữ đại phu cho ngươi.” Đương nhiên Bùi Cữu có quen nữ thần y, tối qua hắn cũng thấy dấu tay trên vai Ngưng Nhi, nếu không trị, e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
“Ta không cần.” Ngưng Nhi quay đầu đi, dùng đầu lưỡi tàn phế chậm chạp nói, “Không cần đâu. Xem đại phu sẽ phải uống thuốc, thuốc đắng lắm, ta không muốn uống.”
Bùi Cữu bị tiểu nữ nhân làm ra vẻ này làm tức đến đau cả đầu.
Sắp mất cả mạng rồi mà nàng còn sợ thuốc đắng.
Bùi Cữu nói: “Ta mua đường cho ngươi.”
Ngưng Nhi xoay mặt đi, thoạt nhìn vô cùng uất ức: “Không cần ăn đường.”
Nói thật, Bùi Cữu cũng không biết nên làm thế nào bây giờ.
Nam nhân bình thường 15-16 tuổi liền thành gia sinh con, bằng tuổi Bùi Cữu đã có con trai con gái, Bùi Cữu chẳng có cái gì, nhìn tiểu cô nương nhảy nhót trước mặt mình, thực sự có loại cảm giác nuôi con gái.
“Nếu không xem bệnh, ngươi sẽ chết.” Bùi Cữu nói thẳng không kiêng nể gì, “Ngươi muốn chết sao?”
Ngưng Nhi gật gật đầu.
Bùi Cữu: “……”
Hắn thật sự bị tiểu cô nương không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-mot-tieu-my-nhan/1151418/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.