Editor: Lemon
Beta: Claret
Ngưng Nhi nhìn quần áo mình, đúng là rách rưới thật, nhưng nhà Bùi Cữu nhà chỉ có bốn bức tường, nói cho cùng thì có tiền mua quần áo cho nàng không nhỉ?
Ngưng Nhi lấy một hạt đậu vàng từ trên người ra: “Nhìn này, đây là vật tuỳ thân của ta, có thể đổi tiền mua quần áo đấy.”
Nàng cũng không biết một bộ quần áo bao nhiêu tiền nữa, nhưng hạt đậu vàng lớn bằng ngón cái chắc là cũng đủ mua một bộ quần áo đi.
Bùi Cữu nói: “Ngươi tự giữ lấy đi, ta mua cho ngươi.”
Ngưng Nhi cười hì hì nói: “Bùi đại ca, huynh tốt quá. Nhưng mà ta và huynh không thân cũng chẳng quen, trực tiếp tiêu tiền của huynh, ăn của huynh thì không hay lắm.”
Bùi Cữu lại chẳng thấy có chút “không hay lắm” nào trên mặt nàng cả.
Hắn thấy da mặt Ngưng nhi dày như tường thành.
Bùi Cữu cũng không để ý tới nàng.
Ngưng Nhi nói: “Chỗ này cách trấn nhỏ dưới chân núi bao xa? Xa quá có khi ta không đi nổi đâu, cần huynh cõng đấy.”
Bùi Cữu lạnh lùng nói: “Không đi nổi thì để ta kéo ngươi đi luôn.”
Ngưng Nhi cười nói: “Bùi đại ca, huynh thật thà như vậy, thảo nào không cưới được vợ. Nữ nhân chẳng ai thích người như huynh cả.”
Bùi Cữu: “……”
Quận chúa tiểu thư muốn gả cho hắn nhiều đếm không xuể, nữ nhân chẳng ai thích hắn như thế?
Có điều Bùi Cữu cũng biết, những nữ nhân đó hơn phân nửa là nhìn trúng địa vị và dung mạo của hắn.
Tính tình hắn lạnh lùng, bình thường không có nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-mot-tieu-my-nhan/1151413/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.