Phòng khách điếm
Đường Linh dùng nước ấm tắm rửa cho mèo nhỏ một lượt, lại lấy khăn bố lau khô thân mình cho nó. Trong suốt quá trình tắm mèo nghiêm nghiêm túc túc này con ngươi lạnh lẽo của hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào con mèo ngốc nghếch kia.
Mèo nhỏ:" meowww???"
Qua thật lâu sau, Đường Linh mới lên tiếng: “Về sau sẽ không để ngươi chờ lâu như vậy nữa”
“Meow ô ~” nghe vậy, mỗ miêu kêu một tiếng, theo cánh tay Đường Linh mà bò lên trên đầu vai hắn.
Đường Linh không có động, rất có hứng thú mà nhìn mèo ngốc nhà hắn giở trò. Cục bông trắng lúc này lại nhỏ giọng kêu một chút, sau đó vươn đầu lưỡi liếm liếm gương mặt Đường Linh.
Đường Linh trầm mặt nghĩ: “Ta có thể nói ta thực ghét bỏ sao?”
Nhưng hắn vẫn là tùy ý để mèo kia hồ nháo. Sủng vật này lúc trước chờ hắn lâu như vậy, nhất định là bất an.
“Không có lần sau.” Đường Linh lại lặp lại câu nói đó.
Tới giờ đi ngủ, mèo kia lại cọ tới trên giường Đường Linh
Đường Linh đầu đầy hắc tuyến: “Không phải nói ta không cho phép thì không được lên giường ta sao?”
Miêu đại gia kêu cũng không kêu một tiếng, trực tiếp bò trên giường đem thân mình cuộn ở bên người Đường Linh, rất có bộ dáng “Liền ăn vạ ngươi không đi”.
“Lúc trước lỡ quên mất nó, cho nên nó hẵn là khuyết thiếu cảm giác an toàn đi ” thay mèo suy nghĩ một lúc, Đường Linh quyết định nhịn.
Vốn tưởng rằng mèo sẽ ầm ĩ đến làm hắn ngủ không được. Đường Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-mot-con-meo-ba-tu/203217/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.