🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

(hạ)



Dư Bổn rời đi mấy năm nay, đã có những lúc Dư Ninh cảm thấy phi thường cô đơn, cũng có những lúc hắn nhàm chán tịch mịch, nhưng khi đó hết thảy đều có thể chịu đựng được. Hiện tại kỳ quái nhất chính là, hắn thậm chí không có cách nào chịu đựng được sau khi tan tầm chỉ có mình mình ở nhà. Hắn nhớ đến thanh niên ở cửa hàng tiện lợi, tâm tình không khỏi phình lên y như thằng nhóc mười mấy tuổi, một giây đồng hồ cũng không thể ngồi yên.

Dư Ninh đôi khi sẽ cảm thấy sợ hãi.

Hắn đã tuyệt vọng một lần, tư vị kia không phải không thể chịu được. Nhưng A Lê xuất hiện lại gieo cho hắn một hi vọng mới, nếu hi vọng này lại biến mất, thực sự —

Hắn không thể đảm bảo được liệu mình có còn có thể chịu đựng thêm lần nữa.

Nếu cứ đến mua đồ quá nhiều lần Dư Ninh cũng cảm thấy không tốt lắm. Có khi hắn thật sự không tìm được cớ để mua đồ nữa, lúc chạng vạng đành phải xuống lầu tản bộ, ngồi trên bãi cỏ của tiêu khu, ở góc độ này có thể nhìn thấy một chút quầy thu ngân của cửa hàng tiện lợi. Có hôm Dư Ninh ngồi thất thần tới tận lúc A Lê hết ca. Cậu đến trước mặt hắn, hỏi sao trễ thế này rồi mà chưa quay về.

Dư Ninh lúc này mới hồi thần, nhìn đồng hồ liền thấy đã là 9 giờ tối.

“Cậu tan muộn như vậy? Dư Ninh hỏi. Lúc hắn đi làm cậu đã đến cửa hàng, giờ muộn thế này mới được nghỉ, một ngày phải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-mot-chu-cho-luu-lac/4282994/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.