Sau khi phát hiện ra rằng những lời âu yếm bình thường đã mất đi sự hấp dẫn đối với A Bạch, Tiết Liên liền nghĩ đến các phương pháp khác. Ngày ngày hắn ra sức chụp ảnh A Bạch rồi bảo A Bạch gửi cho Phó Điềm Điềm. Hôm nay lại chạy đến hỏi A Bạch có thể nấu cơm không, nếu có thì hắn sẽ đưa A Bạch đến đoàn phim thăm Phó Điềm Điềm, tiện thể đưa cơm luôn. 
A Bạch thực sự rất phấn khích về điều này. Bởi Phó Điềm Điềm sẽ sớm đi quay phim, họ sẽ khó có thể gặp lại nhau trong một thời gian dài. Thế mà Tiết Liên có thể đưa hắn đến thăm đoàn phim, quả thực rất tốt. 
Vì vậy những ngày này khả năng chịu đựng của A Bạch đối với sự phiền hà của Tiết Liên cao hơn rất nhiều. 
“Ông chủ của anh rất tốt.” Phó Điềm Điềm nói. 
A Bạch muốn nói rằng sếp của hắn có vấn đề về chỉ số IQ. Nhưng ngẫm lại thì sếp là cố vấn tình cảm của hắn, nếu ông chủ có vấn đề về IQ thì có lẽ IQ của hắn có vấn đề hơn. Thế nên hắn chỉ gật đầu lấy lệ. 
Phó Điềm Điềm nhìn vẻ mặt rối bời của hắn rồi mỉm cười. 
Ngày hôm sau, cả năm khách mời cùng nhau đi đến tháp trung tâm. 
Tháp trung tâm là một trong những điểm tham quan không thể bỏ qua khi khách du lịch đến thăm thủ đô của đất nước L. Tòa tháp này đã có tuổi đời hàng trăm năm lịch sử, trải qua nhiều cuộc chiến tranh, các lễ rửa tội. Đến nay vẫn sừng sững hiên ngang, trở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-lao-dai-mat-tri-nho-2/152448/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.