Phó Điềm Điềm đã bước vào làng giải trí được năm năm, đi dự thảm đỏ vô số lần. Đã từng có lần, một nhà thiết kế may cho cô một chiếc váy sự kiện từ mảnh vải rách, bị giễu cợt là trang phục hành khất. Nhưng cho dù cô có ăn mặc đồ hành khất thì khi chụp ảnh cũng không hề khó coi chút nào, hôm sau cô lại trở thành người đẹp nhất thảm đỏ như mọi khi.
Có người hâm mộ đã giải thích rằng đây là khí chất. Khí chất quý phái của cô cho dù có khoác bao tải bước đi trên thảm đỏ cũng có thể hưởng trọn mọi hào quang, làm mờ đi biết bao người khoác hàng hiệu xa xỉ, trở thành tiêu điểm của mọi người.
Lúc này, Phó Điềm Điềm vừa đem toàn bộ khí chất của mình áp bức Ninh Song Song, mãi đến khi trên đầu Ninh Song Song đổ đầy mồ hôi lạnh, cô mới đứng lên. Giống như không có việc gì, cô nhìn đồng hồ: “Muộn nhất là năm giờ tôi phải về, cô cứ tự sắp xếp rồi làm việc đi.”
Ninh Song Song bị Phó Điềm Điềm ra lệnh như vậy, dù vừa rồi biết mình yếu thế nhưng vẫn không cam lòng. Nhìn chằm chằm Phó Điềm Điềm hồi lâu, cô ta nói: “Cô không sợ tôi sẽ bảo Phong thúc tuyệt đường sống của cô sao?”
Phó Điềm Điềm cười: “Cô có thể thử xem.”
Không có cô, Gia Thành Nhất Hồng cũng chỉ có thể ở tuyến hai, nói ra rồi cô và Gia Thành không biết bên nào sẽ tổn thất lớn hơn đây.
Năm năm nay, Gia Thành cũng không trao cho cô quá nhiều cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-lao-dai-mat-tri-nho-2/152433/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.