Bao nhiêu tuổi rồi còn sợ bị mắng? Triệu Kiệt thở dài, quyết định không chú ý đến Thần Hi nữa, tập trung vào thức ăn trên bàn.
“Đại thúc…”
Vừa ăn được mấy ngụm đã nghe Thần Hi vừa nhai vừa nói không rõ tiếng.
Triệu Kiệt ậm ừ, xem như trả lời.
“Ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?”
Thanh âm của Thần Hi đột nhiên trở nên nhỏ xíu, hơn nữa miệng còn chứa đầy thức ăn. Nếu không phải Triệu Kiệt thính tai, chỉ sợ khó mà nghe nổi.
Triệu Kiệt liếc nhìn vẻ mặt bất an của Thần Hi, nhàn nhạt phun ra một câu: “…Chuyện gì?”
“Cái kia…” Thần Hi nhìn bốn phía xung quanh như để vững tâm lại. Y ngập ngừng do dự hết mấy giây, cuối cùng mới dám mở miệng hỏi: “Vị tiểu thư kia… đâu rồi?”
Y thật sự không nhớ tên cô gái kia. Suốt năm tháng, y chỉ nghĩ đến Triệu Kiệt, chỉ nhớ Triệu Kiệt đã kết hôn cùng cô ta. Bất quá, sao hôm nay lại không thấy cô ta?
Là hai người ở riêng? Hay gần đây hai người cãi nhau? Hay cô ta chỉ ra ngoài mua chút đồ? Hay…
Không ngừng suy đoán, trong lòng Thần Hi đột nhiên nổi lên suy nghĩ ích kỷ.
Có thể hay không… đã ly hôn?
Lắc đầu, Thần Hi vứt đi luồng suy nghĩ ích kỷ ấy, thế nhưng nghe thấy câu trả lời của Triệu Kiệt, nội tâm y dần dần dâng lên niềm vui sướng.
“Ly hôn.”
Triệu Kiệt chăm chú nhìn thức ăn trước mặt, bầu không khí đột nhiên trầm hẳn xuống.
Đơn ly hôn bây giờ còn đang đặt trên bàn sách trong phòng. Hắn vẫn chưa quên vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-dai-thuc/1283783/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.