“Ta đã nói ta không muốn uống!’
Triệu Kiệt không nhịn được nữa, hất tung bàn tay Thần Hi đang đặt gần miệng hắn. Thần Hi không ngờ sẽ bị đẩy, chất lỏng trong thìa thoáng chốc văng tung tóe.
Sắc mặt Thần Hi cứng lại mất mấy giây. Y xoay người đi, nhặt lên chiếc thìa rơi dưới đất. Triệu Kiệt vốn cho rằng y sẽ phát hỏa, thế nhưng đối phương chỉ đi vào WC ngay trong phòng bệnh rửa thìa, sau đó quay trở lại ngồi cạnh hắn.
“Đại thúc, không uống cũng không sao, chờ lát nữa nếu ngươi đói bụng thì tự mình uống nhé.”
“…”
Triệu Kiệt đột nhiên thấy khó chịu, tại sao mới qua một thời gian ngắn mà da mặt đối phương lại dày như vậy? Hay là… đây chỉ là ảo giác của hắn?
Tỉnh lại sau cơn hôn mê, thái độ của Thần Hi đã khác xa so với lúc trước một vạn tám nghìn dặm…
“Ngươi diễn còn chưa xong?” Triệu Kiệt cảm giác hoàn toàn vô lực, cúi đầu xuống.
Thần Hi rốt cuộc còn muốn thế nào nữa? Ngày hôm qua không phải hắn đã nói rõ ràng hết mọi chuyện rồi sao?
“Đại thúc, ta thật sự không có diễn trò. Ta chỉ hy vọng chúng ta có thể làm lại từ đầu, ta sẽ không tổn thương ngươi nữa…”
“Ngươi nói đủ chưa?”
Triệu Kiệt không thể kiềm chế, cắt ngang lời Thần Hi. Loại biện pháp dỗ ngon dỗ ngọt này… Hắn đã nghe quá nhiều, nghe đến mức lỗ tai sắp mốc lên.
Làm lại từ đầu?
Đã chết một lần, còn có thứ gọi là làm lại từ đầu?
Vậy lần tới sẽ là gì? Chẳng lẽ Thần Hi muốn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-dai-thuc/1283775/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.