Yết hầu đầy cảm giác khô rát, khiến Triệu Kiệt nhịn không được mở mắt ra.
“A…”
Ánh sáng chói mắt làm hắn phải phát ra tiếng than nhẹ. Hắn muốn đưa tay lên cản bớt ánh sáng, lại phát hiện cánh tay vừa đau đớn vừa tê dại, thế nào cũng không nhúc nhích được.
Triệu Kiệt cố sức quay đầu, phát hiện Thần Hi đang gối lên tay mình, cứ như vậy nằm sấp mà ngủ ở mép giường.
Vài ngày không gặp… Bộ dáng Thần Hi đã có chút lôi thôi, gương mặt xinh đẹp lún phún râu dưới cằm…
Chỉ vài ngày không gặp…
Triệu Kiệt đột ngột dừng việc tự hỏi, cơn đau nơi ***g ngực nhắc nhở hắn kẻ đầu sỏ gây nên mọi chuyện…
Thần Hi… nổ súng… nổ súng về phía hắn…
Ánh mắt vốn dĩ chứa đầy ý cười dần dần trở nên băng giá. Triệu Kiệt nhìn chằm chằm người trước mắt, đơn giản rút cánh tay đau đớn tê dại dưới đầu y về.
“Đại thúc, ngươi đã tỉnh?”
Bị động tác của Triệu Kiệt làm cho tỉnh giấc, Thần Hi nơm nớp lo sợ ngồi dậy, mau chóng ấn nút gọi người. Chờ sau khi bác sĩ và y tá đến, tuyên bố Triệu Kiệt đã vượt qua thời kỳ nguy hiểm, trên mặt Thần Hi cuối cùng mới xuất hiện nụ cười.
Đợi bọn họ rời đi hết, Thần Hi lập tức ngồi xuống bên mép giường của Triệu Kiệt, yêu thương sờ lên gò má tái nhợt của hắn.
“Đại thúc, để ngươi chịu khổ rồi.”
Ánh mắt Triệu Kiệt vẫn lạnh lùng nhìn Thần Hi. Nếu đổi lại lúc xưa, trên mặt hắn nhất định nhanh chóng đỏ ửng. Nhưng giờ này phút này, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-dai-thuc/1283772/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.