Hóa ra từ đầu đến cuối, tất cả đều do hắn tự mình ngu ngốc trước mặt thiếu niên. Nghĩ đến những lo lắng và những yêu thương đều xuất phát từ thật tâm lại bị người kia xem như tên hề diễn trò…
Nhìn Thần Hi trước mặt, giờ phút này vẻ châm chọc nơi đáy mắt không hề che dấu…
Triệu Kiệt khí tức có chút hỗn loạn, đứng lên không được mà ngồi xuống cũng không xong. Dưới cái nhìn của Thần Hi, cảm giác bị lừa gạt, đùa bỡn khiến hắn xấu hổ vô cùng.
Toàn thân lảo đảo, hắn chỉ cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa.
Chạy ra khỏi gian phòng riêng, sắc mặt Triệu Kiệt không còn chút huyết sắc nào, tái nhợt đến dọa người.
Hắn đứng trước cửa nhà hàng, thở dồn dập liên hồi.
Cho dù là như thế… Hắn đối với Thần Hi, cư nhiên vẫn còn một sự mong đợi mơ hồ.
Coi như là lừa gạt hắn cũng được, chỉ cầu xin Thần Hi đừng tàn nhẫn như thế, đừng tra tấn hắn bằng cách nghiền nát trái tim hắn.
Có lẽ Thần Hi có nỗi khổ tâm gì đó…
Nghĩ tới đây, Triệu Kiệt mang theo tia hy vọng cuối cùng, lấy điện thoại trong túi áo ra, gọi cho Thần Hi còn ngồi ở trong gian phòng riêng.
“Thần Hi, ngươi… ít nhất… ít nhất ngươi có yêu ta chứ?”
Thanh âm Triệu Kiệt nhẹ như gió thoảng, trong đó còn xen lẫn chút hèn mọn…
Thế nhưng, nội tâm hắn lại không ngừng dậy sóng, hơi thở đứt quãng không cách nào trấn an được.
“Đại thúc, ngươi đang nói đùa à?”
Đầu dây bên kia, thanh âm mềm mỏng của Thần Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-dai-thuc/1283743/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.