Sáng hôm sau, Diệp Linh còn đang say giấc thì cô cảm giác có thứ gì đó mềm mềm đang cọ trên mặt mình, cô đẩy nó ra nhưng nó lại càng sát lại, cọ cọ, cào cào vào người cô. Hé đôi con mắt còn đang mơ màng, trước mặt cô xuất hiện một cục lông trắng mềm mượt, cô còn đang chưa hiểu ra sao thì cái cục tròn tròn ấy khẽ động, một cái đầu ló ra, thì ra là một con mèo. Nó ngước cặp mắt trong veo lên nhìn cô, thấy cô đã tỉnh, nó rón rén lại gần cô, dụi đầu vào tay cô làm nũng. Sau một hồi cuối cùng cô cũng nhớ ra tại sao con mèo này lại xuất hiện ở nhà mình. Cô xuống giường, vệ sinh sạch sẽ rồi vào bếp làm bữa sáng, rót một phần sữa cho con mèo, còn mình thì vẫn là bữa sáng quen thuộc, một bát mỳ tôm với một quả trứng ốp.
Haizzz, xem ra cô phải mau chóng đi tìm việc mới được, chứ cứ theo đà này thì không ổn. Một mình cô đã đành, giờ lại thêm một miệng mèo, cô cũng không thể đi xin trợ cấp từ gia đình nữa, dù gì cô cũng vừa tốt nghiệp xong có thể đi kiếm việc làm, ba mẹ ở quê còn phải lo ăn học cho em trai cô, thằng bé năm nay mới bắt đầu vào năm nhất đại học, cô không muốn mọi người phải lo lắng thêm.
Sau khi đã suy nghĩ kỹ, Diệp Linh quyết định hôm sau sẽ tiếp tục đi xin việc, còn hôm nay cô sẽ đi siêu thị sắm vài đồ dùng cần thiết, sẵn tiện mua cho tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-cuc-pham/2463961/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.