“Bác sĩ Quý…” Úy Trì Hi nhìn thấy bộ dạng trầm tư của ông lo lắng gọi.
“Hả?” Việc này có chút nhức đầu, bác sĩ Quý theo thói quen đẩy gọng kính trên sóng mũi lên một chút, “Cô Tiểu Hi, vậy xem ra việc cô bị nôn mửa cũng chỉ là phản ứng ốm nghén bình thường.”
“Đúng vậy a, nhưng bọn họ cũng không biết thật ra là do tôi bị ốm nghén.”
“Vậy cậu chủ cũng không biết cô đang có thai, phải không?” Khóe mắt bác sĩ Quý hơi nhíu lại, tuy rằng đã dự đoán được đáp án, nhưng vẫn phải cần chính miệng cô Tiểu Hi xác thực, ông mới dám kết luận.
Úy Trì Hi nặng nề gật đầu: “Đúng vậy, ông ấy không biết.” Nói xong, cô khẽ thở dài một hơi, vừa lập tức muốn cho Thác Dã biết lại vừa sợ anh biết được suy nghĩ trong lòng mình. Bác sĩ Quý làm sao có thể hiểu được chứ?
“Vậy…Cô Tiểu Hi, cha của đứa nhỏ sẽ chịu trách nhiệm chứ?” Bác sĩ Quý lại hỏi.
Cô bất đắc dĩ lắc đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt ông: “Tôi không biết.”
“Cái gì?” Bác sĩ Quý thất kinh kêu lên, “Cô Tiểu Hi không biết cha đứa nhỏ là ai sao?”
“Á? Tôi không phải có ý này, là không biết cha đứa nhỏ có chịu trách nhiệm hay không.” Trên thực tế cô hoàn toàn không thể xác định được. Trong lòng Thác Dã cô chỉ là con gái của anh. Anh chưa bao giờ đối với cô như kiểu một người đàn ông chịu trách nhiệm với người phụ nữ của mình, huống chi là đối với đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634751/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.