“Trừ khi tôi chết!” Anh căm tức trừng mắt. Cô muốn cùng người khác như hình với bóng, trừ khi anh chết!
“Á!” Lăng Vũ Hi đột nhiên bị anh dùng ánh mắt độc ác trợn trừng, liền ngớ ra.
Đinh!
Tầng 25, cửa thang máy mở ra. Úy Trì Thác Dã vẻ mặt lạnh lùng, không nói tiếng nào bồng cô ra khỏi thang máy.
Cửa phòng tổng thống, ở ngay trước mặt! Bốn nhân viên phục vụ phòng đang đứng chờ trước cửa.
Lăng Vũ Hi thấy thế, hít sâu một hơi. Chết tiệt, anh ta sẽ không thật sự muốn tới cái phòng tổng thống chó chết đó hưởng một đêm lãng mạn chứ!
Úy Trì Thác Dã hoàn toàn không quan tâm Lăng Vũ Hi đang ra sức giãy dụa, rút tấm thẻ phòng trong tay cô ra, nhìn qua người phục vụ phòng nói, “Mở cửa!”
Người phục vụ nhìn thấy thẻ phòng lập tức nghe theo. Tuy rằng, bọn họ đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn đôi nam nữ trước mặt, nhưng chuyện của khách hàng, bọn họ cũng không dám lắm lời.
“Này! Đồ chết tiệt, thả tôi ra!” Lăng Vũ Hi dùng chất giọng vịt đực gào lên!
“Thưa quý ngài, phu nhân, chào mừng ông bà đến ở tại phòng tổng thống của khách sạn ‘Nguyệt Cẩm’.” Người phục vụ cung kính nói, cạch một tiếng, cửa phòng xa hoa mở ra.
Úy Trì Thác Dã gật đầu, nhanh chóng bồng Lăng Vũ Hi đi vào bên trong, áp sát vào bên tai cô thì thầm lẩm bẩm, “Trật tự đi, em muốn bị mọi người chế giễu sao?”
“Quý ngài, phu nhân, xin hỏi còn cần gì nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-co-dau-nho/2634602/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.